Số lượng dân cư trên đảo Phục Sinh ngày một tăng và họ bắt đầu đốn gỗ nhanh hơn khả năng hồi phục của rừng. Cây cối bị đốn hạ để làm chất đốt, làm vật liệu xây dựng. Nhiều khu rừng bị tàn phá để lấy đất cho sản xuất nông nghiệp. Hậu quả là tình trạng thiếu lương thực, thiếu nước trở nên vô cùng cấp bách. Không còn rừng để giữ độ ẩm, hạn hán bắt đầu xảy ra. Nước mạch và nước suối khô cạn. Đất đai mất dần độ phì nhiêu, làm giảm hiệu quả canh tác.
Trong tình trạng khó khăn chồng chất đó, người bản xứ bắt đầu chế tác và dựng lên những bức tượng đá để cầu khẩn các vị thần. Nhưng các vị thần đã không giúp đỡ. Một nền văn minh phát triển cao đã hoàn toàn sụp đổ khi con người buộc phải ăn thịt lẫn nhau với hy vọng sống sót.